Đồng hồ báo thức
Ảnh: Cỏ Orient Sáng nào, tôi cũng thức giấc bởi những thanh âm quen thuộc. Mẹ tôi hay trò chuyện với ba trước khi đi làm. Những câu chuyện xoay quanh công việc, con gà, nhà ông a, b, c, d,... Hình như không riêng mẹ thích trò chuyện, tôi nghĩ ai cũng muốn nói những điều mình đang trải qua cho một ai đó, nhất là những người thân thiết hay gần thân cận. Thư giãn là một lý do, nhưng kỳ thực việc chia sẻ niềm vui, nỗi buồn,... với những người xung quanh khiến thế giới trở nên rộng lớn hơn, giảm bớt cảm giác buồn tủi hay lan rộng niềm vui, theo một cách nào đó. Những cuộc trò chuyện của ba mẹ tôi vào những buổi sớm mai vô tình đánh thức tôi dậy một cách êm dịu, mà không cần đặt đồng hồ báo thức. Từ xưa đến nay, tôi rất ghét phải nghe tiếng chuông báo thức, nhưng tất nhiên không thể phủ nhận được tác dụng của nó đối với cuộc sống hằng ngày. Nhất là vào những dịp quan trọng, ví như ngày mai phải thi môn tiếng anh hay cuộc hẹn đi chơi với bạn bè, đồng nghiệp,... Tuy nhiên, trong các ngày này,...