Hạ cắt tóc... ngắn
Chiều đó. Hạ đi về chung với đám bạn thân. Con đường về nhà xuyên qua một dãy nhà trọ ẩm thấp. Đường đất. Sợi dây cột tóc của Hạ đột nhiên hơi lỏng, cô gỡ nó ra luôn, buông xả mớ tóc dài đến ngang vai của mình. Má thích Hạ để tóc dài. 19 năm rồi, cô ít khi nào cắt tóc ngắn. Vẫn để tóc dài đến ngang hông. Mái tóc có màu không một lọ thuốc nhuộm tóc nào có được.... Hạ nhớ về cái ngày cô còn nhỏ xíu xìu xiu, nằm trong lòng của má, ba kể cô nghe câu chuyện lạ kỳ về mái tóc của Hạ. Hồi còn nhỏ, Hạ đã có mái tóc rất khác thường. Nó không có màu đen như mái tóc của những đứa con gái hàng xóm, nó cũng không cứng cáp như những đứa con trai khác, nó cũng chả nhiều nhặn gì. Mái tóc ấy, có màu vàng tơ, thanh mảnh và rất ít. Má cô đã khóc rất nhiều khi nhìn thấy mái tóc này. Sợ rằng ba sẽ không vui. Sợ rằng hàng xóm sẽ dị nghị, bảo, con này không phải con ba. Mà quả vậy, hồi Hạ còn bé xíu. Ai qua nhà cũng nói, con bé này là con lai hay ren rứa? Con bé có mái tóc lạ quá hỉ? Chắc con hàng xóm.... ...