Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 12 7, 2019

Đêm lạnh là lạnh...có một con bé ngồi gõ vu vơ

Không hiểu tại sao mấy nay cứ bị mất ngủ đến sáng và ngủ tới trưa. Cái vòng lặp này nhớ cái thời còn năm hai, năm ba, cày deadline tới sáng rồi quất cần câu đến trưa, làm bạn với anh sting với bò cụm mấy tháng trời. Đợt đó, về nhà giảm được mấy kí lô, vui ơi là vui. Ai xuống kí buồn chứ mình thì không. Bây giờ mình chỉ muốn xuống kí lẹ lẹ để ít bữa về quê ăn bánh tét lên kí lại là vừa. Hồi chiều mình đang ngồi gõ bài thì hai bé em trong phòng hỏi vụ đan len. Thực tình cảm giác kể với mấy đứa em là chị đã bỏ đan len lâu rồi mà buồn bản thân dã man. Cái con người cái gì cũng thích nhưng mà không có cái gì là đi đến cùng hết cả. Sống vậy ai chơi. Nghĩ lại đi, trên đời này chẳng có ai mà bỏ ngang giữa chừng mà được ca tụng hết trơn hết trọi. Vậy mà, mình cứ thích cái này là nhảy vô xíu rồi nhảy ra. Học vẽ thì học được dăm ba bữa, cũng gác bút. Học võ thì học dăm ba bữa cũng gác quần áo. Học đan cũng dăm ba bữa... Bởi cuộc đời nó cứ dang dở hoài chẳng ra cái sự gì. Bởi lời nói giờ nói ra c...