Đừng quan tâm người khác nói gì, nghĩ gì về mình
Hôm qua, mình biết thêm vài chuyện. Ô, hóa ra chuyện của mình đang bị (hay được) một vài bạn bàn tán, bàn luận và.... 3 giây suy nghĩ.... Ời, cũng vui đó. Tự dưng được trở thành nhân vật chính trong câu chuyện của ai đó. Mà không cần tốn tiền đi casting làm diễn viên luôn... Lại còn được người ta dành cho vài giây cuộc đời để mà bàn luận nữa chớ? Vài giây cuộc đời của họ tưởng đâu sẽ uổng phí cho mấy giờ lướt facebook, hay chat chit với bạn, nay lại hữu dụng khi đem ra để mổ xẻ câu chuyện của mình. Chà, thú vị đấy. Nếu người ta cứ liên tục chỉ trỏ, bàn tán về mình, về người, mình có buồn không? Mình sẽ làm gì trước những lời nói đó? Sẽ xách cây, xách roi, xách giáo, gươm ra dọa người ta hay sao? Hay sẽ lấy đạo lý ra giảng thuyết? Haha. Mình của những năm tháng về trước, sẽ hoảng hốt, lo sợ, trốn tránh, sẽ chạy ngay đi nếu như nghe thấy ai đó nói gì đó về mình. Mình của những năm tháng về trước, sẽ bình thản về nhà, lấy mền, gối ra, rồi khóc nguyên một dòng sông trong đó. Mình của...