Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 10 18, 2019

Ba ơi, làm ơn đừng so sánh tụi con với "con nhà người ta"?

"Hôm nay, con đã quát lên trong điện thoại với ba như thế. Có lẽ ba sẽ khá bất ngờ khi đứa con gái ngoan ngoãn ngày thường của ba, nay lại nổi nóng và nói những câu nói mà ba chẳng mấy vui vẻ gì. Nhưng ba ơi, có lẽ ba không biết. Những câu nói đã được cất giấu rất rất rất lâu trong tâm khảm của con trong suốt mấy chục năm nay.  Con là đứa rất nhạy cảm. Từ khi sinh ra, con đã chẳng lanh lẹ giống như những đứa con trong xóm. Không xinh xắn. Cũng không học giỏi. Không nổi bật. Lại khù khờ. Mà theo ba má là chẳng bằng con nhà người ta. Trong những tháng năm của cấp một, cấp hai, cấp ba, con đã sống trong cái cảm giác vô cùng thống khổ khi phải cố gắng chạy đua cho bằng "con nhà người ta". Đã phải quên đi tất cả những thú vui của những đứa trẻ con bình thường khác để lao đầu vào học hành để được học sinh giỏi, vào trường chuyên, đậu đại học... Mọi thứ, cố gắng chỉ để được ba công nhận. Và đến khi đạt được điều đó, con lựa chọn rời xa ba để vào Sài Gòn, thoát khỏi cái khuôn...