Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 12 24, 2024

Mình bị bệnh lại rồi

 Hổng biết nữa. Hổng biết lý do gì nữa. Mình bị rong kinh lại rồi. Mình tính toán là mình cũng uống thuốc xong rồi mình mới hết được có 5 ngày thì mình lại bị lại. Thường tình trạng này chỉ diễn ra trong tháng rong kinh thôi á. Mình cảm thấy hoang mang, lo lắng và sụp đổ hoàn toàn. Mọi thứ trong mình nó vỡ vụn. Nhưng mình quyết lặng thinh và gặm nhấm từng cơn đau của căn bệnh này. Mình nghĩ mình nên chấp nhận việc này. Và tìm cách uống thuốc để hết. Hoặc mình sẽ đi khám lại. Dù sao thì mình cũng không còn cách nào khác. Mình phải đi mượn tiền để đi khám bệnh lại thôi. Giờ mình không đủ tiền trong người. Thôi cố gắng. Giai đoạn này thật khó khăn để bước qua.

Viết nốt hôm nay thôi, nhốt hết nỗi buồn trong 1 lần này thôi

Hôm nay mình nghe bài Đến giờ cơm chị đẹp Ái Phương hát, cái mình thấy ngậm ngùi quá. Mình không ngậm ngùi vì bữa cơm gia đình. Mình chẳng có ước ao trở về nhà để ăn bữa cơm gia đình. Mình chỉ thấy tủi. Mình tủi vì chẳng hiểu tại sao, mình chẳng hiểu sao mình phải cố gắng chuẩn bị bữa cơm gia đình, để rồi nuốt vào người những nước mắt. Những năm tháng tuổi thơ, mình chưa từng có cảm giác an lành khi ăn bữa cơm gia đình. Mình chẳng biết có phải do mình nhạy cảm quá hay là do mình nghĩ quá. Nhưng mà chỉ cần mình nói gì đó sai, mình chọc giận em gái mình. Là mình phải đi dỗ nó ăn, nó không ăn, mình sẽ bị ba má la. Để rồi, bữa cơm mà mình rất mong chờ, cũng chuẩn bị cất công, thành ra cũng chẳng còn gì ngon lành nữa. Mình vẫn còn nhớ những ngày đó. Mình vừa ăn cơm vừa chỉ mong cho ba má đừng cất lời. Nhưng chỉ cần họ cất lời thôi, là từng câu từng chữ đâm vào trái tim của mình. Cái cảm giác ba mẹ, những người thân yêu của mình lại nói ra những lời đó. Thấy đau, thấy uất nghẹn ở con tim dữ ...