Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 8 17, 2019

Không cần phải có người thích vẫn vui mà ta...

Hổng biết có phải mình đang tự huyễn hoặc bản thân hay không, nhưng thực sự thì trước giờ, mình vẫn rất vui vẻ. Mình không có người để mỗi ngày nhắn tin, cũng không có người chở mình đi ăn, không có ai bên cạnh để nhắc nhở mình đủ thứ chuyện, nhưng, mình vẫn vui với những điều này, trong suốt thời gian này. Có sao đâu ta? Vậy mà, nhiều người cứ nhìn vào mình với ánh mặt khá kỳ cục. Như thể, chuyện độc thân của mình có vẻ hơi điên. Kệ, điên thì điên, chứ mình chả muốn dính vào cuộc đời của người nào đâu. Cứ một mình vậy, mình mới có thời gian, tâm huyết để viết được. Công việc bù đầu ra đó, thời gian đâu mà tán tỉnh người khác. Thực ra, những người mình nói chuyện, cũng chỉ công việc thôi. Tức, khi mình chán, mình sẽ tìm họ nói chuyện. Gỡ rối tình huống, giải quyết khó khăn trong công việc, cuộc sống. thế thôi. Chứ không có ý định tiến tới đâu hết. Ôi, mình vẫn muốn tháng ngày tự do này. Không muốn bị kiểm soát bởi bất cứ một người đờn ông nào. Bởi, mình cũng là một thằng đàn ông mà. ...