Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 7 23, 2019

Điều gắn kết một mối quan hệ chắc có lẽ là tư duy

Nay đọc lại dòng trạng thái của vợ boss, lại là sếp mới của mình hiện tại, thấy những điều chị nói khá đúng đắn. Hai vợ chồng chị cùng nhau thành lập và quản lý hai công ty. Chị là một người phụ nữ xinh đẹp, giỏi giang, luôn nhường nhịn chồng, là hậu phương vững chắc bên anh. Điều duy nhất mình khâm phục chị, có lẽ là, chị luôn nhiệt tình, hỗ trợ anh thực hiện bất cứ ý tưởng nào, dù đôi lúc nó có chút khác người. Tháng này là sinh nhật của cả anh, chị, mình cứ tưởng hai người cùng tháng sinh nên sẽ rất hợp nhau, nhưng hóa ra hổng phải vậy. Chị viết trên trang cá nhân rằng, anh chị là hai phiên bản khác hoàn toàn nhau về các chủng loại, từ DISC, MBTI, dấu vân tay đến các sở thích ăn uống, phong cách sống. Nhưng anh chị đều cảm thấy sự trái ngược ấy lại cực kỳ logic.  Chị lấy ví dụ về chuyện ăn uống, nếu hai người không cùng sở thích ăn uống thì anh chị có thể thoải mái hạnh phúc vì thấy những món mình thích ăn không bao giờ bị người kia giành.  Còn khi anh chị trái ngược ...

Hạnh phúc của mình là gì?

Hình ảnh
Hạnh phúc, là từ mình hay tìm kiếm mỗi ngày, mỗi giây, mỗi phút. Hạnh phúc vì hôm nay bố mẹ vẫn khỏe mạnh, hạnh phúc vì hôm nay mình vẫn còn khỏe, còn làm việc được, còn nhờ anh H. sửa dùm cái laptop, hạnh phúc vì anh T. vẫn còn theo dõi những bài đăng mình viết. Thế nào, thì mình vẫn vui vì xung quanh mình, vẫn có vài người vẫn quan tâm, lo lắng cho mình. Cuộc sống có thể bộn bề những lo toan, vất vả, nhưng ít ra, mình vẫn tìm thấy ở đâu đó, những sự quan tâm, lắng nghe nhẹ nhàng, dịu dàng đến ngọt ngào đến vậy. Nhưng đôi khi, mình vẫn không hạnh phúc? Vì... Hôm nay đi làm, một ngày kéo dài từ 9h đến tận 6h chiều mà chỉ gõ được 100 chữ. Thật sự có lẽ mình không hợp với chốn công sở, nơi đó có lẽ làm mình khá mất tập trung. Hôm nay chị kể cho mình nghe khá nhiều chuyện về công việc. Chị than thở về công việc của chị, về sếp, về đồng nghiệp,.. Và thời gian trôi qua, không làm gì. Mình cũng không biết, nhưng sau khi nghe chuyện chị than thở, cái động lực để tiếp tục công việc của mìn...

Điên... chút

Dòng tin nhắn trên hộp thoại của cô vẫn còn đó. Bao lâu rồi nhỉ? Một năm trôi qua nhanh quá. Mới ngày nào Hạ còn vi vu trên những cung đường, tay cầm máy ảnh, tay kia cầm bút sổ, chạy lông nhông ngoài đường với cái đầu luyến thắng, quay qua hỏi người này, quay qua hỏi người kia. Vậy mà giờ, cô đã vội cất tất cả vào ngăn tủ. Khóa kín những ước mơ rong ruổi những cung đường ngày nào để lựa chon một cuộc sống ổn định với những ngày tháng dùi mài với con chữ trên màn hình laptop suốt 8 tiếng đồng hồ. Ai đó từng nói tuổi trẻ đừng nên lựa chọn những công việc ổn định, sẽ giam hãm khả năng, sức lực của bản thân người đó. Nhưng với cô, lý thuyết ấy chưa bao giờ đúng. Cô chọn công viêc hiện tại bởi cô đã thôi không còn yêu những ngày tháng lăn lộn ngoài đường, đã thôi không còn hồ hỡi với những cuộc trò chuyện với biết bao nhiêu người khác nữa. Cô đã thôi không còn thích cố gắng để trò chuyện với nhiều người chỉ để moi thông tin nữa. Dù cuộc sống hiện tại của Hạ nhạt lắm. Cô chẳng có nhiều thời...