Anh chia tay rồi...
"Anh chia tay rồi..." Hôm trước, mình nhắn tin hỏi thăm anh. Như một thói quen thôi. Tại sao mình vẫn đủ thản nhiên trò chuyện với anh như vậy? Hay là mình vẫn muốn "dây dưa" với người cũ? Không hẳn vậy, để có được sự "dây dưa này", mình đã trải qua 3 lần block, chặn tin nhắn của anh, cố gắng tìm con đường nào khác để không phải gặp mặt anh, nghỉ tham gia câu lạc bộ có anh, chấp nhận từ chối những cuộc vui có mặt anh, và cả lao đầu vào làm việc điên cuồng để quên anh. Bạn bè hay hỏi mình về chuyện tình yêu khi cứ thấy mình mãi làm bạn với anh bạn "độc thân". Và mình kể về anh, đúng như những gì mình đã trải qua. Buồn cười là, sau khi nghe xong, tất thảy, đều chậc lưỡi. Một số thấy thương hại mình, một số khác động viên mình, một số khác "chửi" anh kia thậm tệ. Thú thực, mình cũng từng có cảm xúc không mấy vui vẻ về anh. Thất vọng có, tuyệt vọng có, hụt hẫng có, đau buồn có... Nhưng, đâu thể cứ mãi sống trong cái vũng bùn đau thương...