Nhớ cánh đồng quê mình quá
Hôm nay vô tình lướt một video quảng cáo resort có view cánh đồng lúa, một bên là cái ao hồ sen, rồi chiều chiều khách thường ra đó ngắm hoàng hôn. Vì khu resort đó có hướng ngắm hoàng hôn nhìn ra một cánh đồng lúa xanh mát và bầu trời đẹp lắm. Nắng vàng ông mặt trời chiếu lên thật khẽ khàng, dịu dàng vô cùng. Không hiểu là mình đã đi bao nhiêu lâu rồi, để rồi tự dưng dừng lại một nhịp ở một nơi xa lạ, lại có những nét đẹp chẳng khác gì ngôi nhà vốn mình đã khăn gói ra đi. Ngày mình quyết định đi, cũng là một ngày nắng đẹp, con mèo như biết đó là lời từ biệt cuối, nó đã vô nằm bên cạnh mình suốt buổi sáng. Mình nhớ mãi về nó. Mimi. Về sau, trong những chuyến đi trở về, mình không còn gặp nó nữa, nhưng nó vẫn luôn sống mãi trong mình. Con mèo cam mà mình yêu quý và đã chữa lành mình trong suốt những năm tháng ở nhà. Mình quá nhạy cảm. Thật sự. Nếu như, mình không quá đau lòng khi nghe những lời nói đó, có lẽ mình đã có thể ở lại ngôi nhà đó thêm vài năm. Và con mèo già, có lẽ cũng sẽ kh...