Đã kết thúc thêm một chương nhưng không thoải mái lắm nhỉ?
Mình đã làm xong thêm một chương sách chú Nguyễn Đức Tài. Cuốn sách này viết thể loại bình luận. Dựa vào kiến thức đã có sẵn trên mạng, mình viết lại theo góc nhìn của mình, thêm ý kiến của bản thân vào. Mình viết hai bài. Lần này, mình viết trong 6 ngày. Chỉ 4000 chữ, trong 6 ngày. Chưa bao giờ mình viết chậm đến như thế. Cũng chưa bao giờ mình "nhây" như thế cả. Chưa bao giờ mà mình cần phải đi đến một nơi thật xa để xả stress căng thẳng như vậy cả. Và cũng chưa bao giờ mình để nguyên đống đồ như đống núi chả thèm động tới để lo cho bài viết đến như thế. Nhưng cuối cùng, thực sự, đến hôm nay đã làm xong. Làm xong lúc 21h 45 phút. Thực sự mình đã lười biếng đến độ cùng cực rồi đấy Cỏ à? Vừa phải thôi chớ? Thực sự mình chẳng thể tập trung được. Mình nghĩ đến nhiều người, mình phân tâm vào câu chuyện của họ. Mình dành thời gian đi ngủ, mình bị đau. Mình lo sợ quá nhiều và mình đã không bắt đầu vì quá sợ hãi việc viết. Mình cứ thỏa hiệp bản thân như vậy cho đến khi cảm thấy mệt...