Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 8 13, 2019

Im lặng... một chút thôi

" Bài học đầu tiên mà sự trưởng thành dạy cho tôi, đó chính là sự im lặng" Hạ mới đọc được câu nói này trên dòng status, Hạ thấy mình trong đó. Bao nhiêu lần gặp phải chuyện khó khăn, khổ sở, cô đã toan mở điện thoại, soạn ra hàng tá dòng tin nhắn để chia sẻ câu chuyện với anh. Để rồi, đọc lại, cảm thấy chẳng có gì để than thở, cô xóa đi tất cả. Hình như, hơn một lần như thế. Kể từ ngày, anh đã không còn là người ấy của cô nữa. Cô đã từng rất sợ, sợ rằng nếu như cứ trò chuyện với anh, đến một lúc nào đó, cô sẽ bị "nghiện" nói chuyện với anh. Và đến một lúc, cô sẽ không thể kiểm soát được cảm xúc nếu như một ngày anh rời xa cô. Nếu như trước đây, cô hồn nhiên kể với anh hàng tá câu chuyện, mặc anh có quan tâm hay không, mặc anh có bận hay không, mặc anh có cảm xúc gì trước những câu chuyện đó như thế nào, thì sau chia tay, cô tự học cách vượt qua từng câu chuyện. Cô bớt kể lể, cô thôi những dòng tin nhắn hàng ngàn chữ. Cô thôi mở hộp thoại để tìm anh. Và rồi, khi có...

Mình chỉ cần một chỗ ngủ thôi mà cũng không được nữa

Năm nhất Đại học, ở ký túc xá, có những đêm mình muốn ngủ lắm mà đâu có được đâu. Mấy đứa trong phòng nói chuyện gì mà nói liên tục. Có đêm tới tận 1, 2h sáng mình cũng chưa ngủ được, nhưng mình cũng đã góp ý, đã nói khéo người ta rồi. Nhưng vẫn chứng nào tật nấy. Sao mấy người ở chung phòng mình toàn những người có học thức, học Đại học hết mà sao ý thức kém kinh khủng. Nhưng mình cũng ở đó suốt những năm tháng năm nhất. Mình cố gắng dành thời gian đẻ tập trung viết lách, tập trung học bài, tập trung làm tất cả những việc trong khi cơ thể buồn ngủ muốn xỉu nhưng mà phải ráng để mở hai con mắt, mở cái laptop ra rồi gõ những dòng chữ chẳng đầu chẳng cuối ra trên màn hình laptop. Giống như bây giờ. Đã 2h đúng. Nhưng mình không thể nhắm mắt được. Vì những con người vốn được gọi là được học Đại học, văn minh lịch sự có học thức này, không cho mình được một phút giây yên tĩnh nào để có thể bình yên mà ngủ. Mình nhớ lại hôm nay. Mình đã quá mệt mỏi với chương sách đầy số liệu và thuật ngữ ch...