Còn lại gì sau nỗi nhớ?
Chiều nay Sài Gòn bắt đầu đổ những vạt nắng gay gắt xuống con đường vào kí túc xá. Những bụi cây xanh bên đường cũng bị nắng làm héo mòn hết cả, ngả vạt ra hai bên đường nhường lối cho đám sinh viên đi học cuối ngày. Vậy là chỉ còn hai đứa đi bộ trên con đường này. Con đường dẫn lối tri thức đã in hằn cả hàng ngàn dấu chân của biết bao đứa sinh viên trường Hạ. Đây là con đường quen thuộc mà Hà và đám bạn thân hằng ngày vẫn đi qua với bao câu chuyện cười đùa vui vẻ. Nhóm 5 đứa con gái, cứ sáng nào cũng đi học chung , gọi nhau í ới từ dãy nhà AG cách hàng cây số cho đến dãy nhà A7. Nhiều lúc ngủ quên, Hạ suýt nữa bị đám bạn “làm thịt”. Vài bữa nhờ đi chung với tụi bạn, Hạ có thêm thói quen dậy sớm, đi học đúng giờ, đi thi không còn lo ngủ quên nữa. Vậy mà giờ, khi hai đứa trong nhóm tách bầy vì đã có xe máy riêng, còn một đứa thì chọn khác chuyên ngành học nên cuối cùng chỉ còn lại hai đứa đi trên con đường “danh vọng” ấy. Kể từ những ngày đó, Hạ cũng dần thấy mình cô đơn hẳn. Dẫu...