Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 7 25, 2023

Chuyến đi bất ổn

Hình ảnh
  Hơn một lần, tôi chẳng muốn ở mãi trong căn phòng trọ tù túng. Chuyến đi Vũng Tàu lần này là cái cớ để tôi bước ra khỏi thế giới quanh quẩn 4 góc nhà bé nhỏ. Vốn từ rất lâu, tôi tưởng mình chẳng biết ngoài kia có gì, cho đến khi con Bùm – em gái tôi nói về chuyện đi Vũng Tàu. 6h nó dậy sớm, chuẩn bị cơm cuộn, trái cây và lái xe. Còn tôi chỉ việc tra đường rồi thẳng tiến. Biển Phước Hải xa ngập trùng biên giới. Chúng tôi băng qua bao con đường, cứ tưởng lạc vào vùng quê nghèo với ao cá, đàn vịt, cánh đồng lúa xanh ngát hay những bầu trời xanh ngát. Chúng tôi đến Biển. Nhưng điều chúng tôi muốn, không có ở đó. Một cái dù che cũng không. Đúng nghĩa biển. Nước và Cát. Nhưng hai chị em tôi cần một cái ô, để ngồi xuống ăn bữa trưa vui vẻ, giữa cái nắng cháy da của biển. Chúng tôi đi dạo vào con đường trong khu vực thị trấn. Xã Phước Hải hệt như vùng đảo thu nhỏ với những ngôi nhà bé xíu, lót gạch, được xây sát gần bờ biển. Phía trước là dàn cá phơi, bên trong nhà là lướ...