Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 9 15, 2024

Hông sao đâu, mình sẽ ổn thôi

Hình ảnh
Chỉ cần mình quên đi những chuyện cũ thì mình sẽ ổn thôi.  Ừ. Mình vẫn sẽ tốt thôi.  Có những ngày mình tự dưng cảm thấy cuộc sống đang chảy qua tay thật đẹp biết bao. Lòng tốt của những người xa lạ khiến trái tim mình rung động. Sáng nay mình đi ra chỗ giữ xe. Mình thấy bất ngờ vì chiếc xe của mình được dắt lùi ra bên ngoài một chút. Vì hôm qua, chiếc xe của mình bị lùi vào trong nên mình dắt hơi khó. Nay chú bảo vệ đã biết vậy nên đã dắt lùi ra cho mình. Tự nhiên mình cảm thấy cảm động ghê. Hôm qua mình có một chuyện buồn, và mình đi qua quán mì quảng quen thuộc ăn. Lúc mình bước vào cô bán mì đã bưng ra sẵn luôn. Trong khi mình đang lúi húi chưa kịp kêu món gì. Kiểu gì lúc đó mình thật sự khá bất ngờ. Mình chưa gọi luôn mà. Lúc đó mình cảm thấy rất vui. Hôm đó mình rất suy, nhưng mà ăn xong tô mì mình cảm thấy cũng chẳng có gì để suy nữa. Cứ có đồ ăn ngon là mình vui lại liền.

Hôm nay mình đã được tắm biển rồi

Hình ảnh
Tự nhiên mình không muốn viết về chủ đề này nữa. Vì mình nói mình muốn đi biển lâu lắm rồi. Vì mình thật sự rất muốn đi biển. Nhưng mà Hơn 1 lần mình không thể đi. Vì mình không có tiền. Vì mình bị rong kinh. Vì không ai chở mình đi. Và mình cứ hẹn mãi. Chẳng biết bao giờ mới được đi biển nữa. Mọi thứ thật khó khăn. Và hôm nay mình đã được đi biển. Có cảm giác như mình đã đạt được ước mơ vậy đó. Nhưng mà mình vẫn cảm thấy nó không trọn vẹn được. Mình cảm thấy rất mệt mỏi và khó khăn để xin nghỉ. Mình cảm thấy sao mà mình khổ vậy? Lúc người ta off thì mình phải làm công việc của họ Còn lúc mình off thì mình phải làm công việc của mình mới được nghỉ Ngày nào mình cũng đi làm. Trong sự mệt mỏi. Rã rời như thế. Mình cứ cố gắng làm để không bị tụt lại. Cố gắng làm để không bị sếp chửi. Nhưng đổi lại mình nhận ra người chửi rủa mình nhiều nhất chỉ có chính mình thôi. Mình ép bản thân mình phải cố gắng làm việc. Giờ thì mình bị đau thần kinh tọa luôn rồi. Mình đau lưng lắm. Mình đau từ mông x...

Mình ước gì mình đừng suy nghĩ nhiều như thế

Hình ảnh
Mình ước gì mình có một người bạn. Người đó có thể lắng nghe mình nói. Vì mỗi ngày mình có nhiều suy nghĩ lắm. Mình không kiểm soát được luôn. Mình chợt nhận ra khi những người yêu của mình họ bảo rằng, họ không thể ở bên cạnh và mãi chạy theo sự lên xuống tâm trạng thất thường của mình. Lúc đó mình hoảng sợ lắm. Mình cũng hụt hẫng nữa. Y như bước đi vào một nơi xa lạ lắm. Mình sợ hãi khi bơ vơ. Mình thấy cả thế giới như đổ sụp khi không có ai bên cạnh để trò chuyện. Mình thấy bản thân nực cười ghê. Có ai mà cứ suốt ngày đi trò chuyện với mình mãi được. Họ còn phải đi làm. Hôm đó, mình cứ đi mãi. Mình đi mãi và đi mãi khắp những cung đường. Mình tự hỏi, tại sao mình lại bị bệnh như thế này. Khi mình cứ hiha mỗi ngày. Mỗi khoảnh khắc mình đều muốn chia sẻ với một ai đó. Rằng cuộc sống có nhiều thứ thú vị ghê. Nhung rồi mình chợt nhận ra là, à thì ra mình đang làm phiền đến những người mình yêu. Mình hoảng sợ quá. Mình lo lắng quá. Cái mình suy sụp. haha. Mình bị bệnh càng suy nghĩ tiêu ...