Tôi dần mất đi những người thương...
Trong tất cả mối quan hệ, không nên quá gần cũng không nên quá xa" Tôi dần đánh mất những mối quan hệ thân thiết nhất. Bằng cách nào đó, tôi biết hoặc tôi không biết những lý do ấy. Nhưng cuối cùng đọng lại vẫn là nỗi tiếc nuối, sự buồn bã, thất vọng và hụt hẫng trong sâu thẳm nội tâm của tôi. Chưa bao giờ tôi nghĩ mình lại có cơ hội gặp khá nhiều người thích trò chuyện với mình đến vậy. Cả nam lẫn nữ. Có lẽ vì tôi thích được trò chuyện với họ chăng? Tôi thầm cảm ơn thần may mắn đến và mang họ đến cuộc sống của tôi để mỗi khoảnh khắc trôi qua của tuổi thanh xuân trong veo màu nắng của tôi chưa bao giờ nhạt nhòa như tôi vẫn nghĩ trước đây. Họ có thể là những cô gái hài hước, nói chuyện có duyên, xinh xắn, dễ thương và sẵn sàng giúp đỡ tôi. Cũng có thể là những chàng trai tốt bụng, chân thành, sẵn sàng ngồi tâm sự cho tôi nghe biết bao nhiêu chuyện trên đời. Và đôi khi cũng có thể là những cô cậu bé chỉ mới cấp 2, cấp 3, thậm chí mới cấp 1. Những điều họ dạy cho tôi là những bài ...