Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 8 22, 2019

Hạnh phúc là trở về nhà

9h đêm. Tất cả mọi người trong nhà đều ngủ. Chỉ có cửa sổ phòng khách, nơi nó đang ngồi viết, mở toang. Những ánh đèn loe lói ở xa tít tận chân trời kia cũng đã dần tắt. Chỉ còn lại vài vệt nho nhỏ. Chẳng biết có phải ánh đèn kia cũng đang thức như nó hay không? Hôm nay trời không trăng, cũng không sao. Mọi thứ đang chìm vào màn đêm vắng lặng. Chỉ có tiếng ôm ôm của bóng đèn điện và cả tiếng máy quạt chạy ù ù vẫn chạy, những âm thanh này, đã lâu lắm rồi nó mới có dịp nghe lại. Đã 3 năm, kể từ ngày nó rời nhà lên thành phố trọ học. Chiếc bàn gương, giờ đây, sách vở chả còn gì. Tất cả đã được bố mẹ và cả nó dọn hết vào kho đóng gói, cất kỹ. Chiếc bàn trống trơn này, cách đây 3 năm, từng gắn bó với nó với những cuốn sách chi chít chữ là chữ, bản đồ, cả tập vở, chồng chất tài liệu... à với cả chiếc đồng hồ, con chó con... chiếc quạt chạy ù ù... Mọi thứ đã chẳng còn như xưa. Nó đã đi học 3 năm, cũng đã dậm bước chân "non xanh ngây ngô kia" bon chen vào đời 2 năm rồi đấy ư?. Cũng ...