Vậy cũng vui...
Tối đi ăn lẩu chay với nhỏ bạn, mấy con mèo con nhỏ xíu chạy ra chào mình. Thực ra, tụi nó đang gặm mấy chiếc giày của khách, nhưng mình thấy hình như tụi nó đang nhìn mình kiểu, "Hello, xin mời vào quán của tụi em nè". Hôm nay mùng Một, ăn chay nên mình và nhỏ bạn đi ăn một nồi lẩu siêu to siêu khủng lồ. Nhỏ bạn nói, nhìn mấy con mèo thấy bình yên lạ. Còn mình, lại nhớ con Mít ở nhà. Con mèo nhà mình dễ thương lắm. Nó có vô vàn kiểu ngủ bá đạo không ai nhịn cười nổi. Nào là, banh càng ra, phơi bụng lên cho cả bàn dân thiên hạ nhé. Nào là, co cụm người lại, dúi cái mái đầu nhiều lông của mình vào bụng nè, cuộn tròn lại y chang con nhím ấy. Nào là, nằm cuộn mình lại thành hình vòng tròn rồi nghểnh cái mặt ra. Giang sơn của Mít là chiếc gối của nhỏ em mình. Từ cái hồi mới về nhà, Mít đã được bé em cho nằm trên đó, lớn lên nó cũng thân biết phận, nên không dám đi ngủ bậy ngủ bạ. Mà có cái, hồi mình về quê cũng là dịp nó đã tới tuổi đi kiếm người yêu, nên nó hay đi chơi lắm. Lú...