Đi biển Phước Hải
Vào một hôm Sài Gòn nắng nóng, mình nói:
"Ê, ưng đi biển quá Bùm"
"Ok, mai đi hông"
"Đi"
Sáng sớm, hai đứa xách xe chạy hơn 100 cây xuống biển Phước Hải.
Nói cái đi liền.
"Ê dừng lại chỗ này mua đồ đi"
"Ok"
Có ai đi biển mà ghé vô lựa kẹp, bông tai, ô như tụi tui hông trời...
....
"Đi kiếm chỗ nào nghỉ trưa đi, nắng quá"
Vậy là hai đứa mình dừng lại 1 quán nước. Chị bán nước chắc lớn hơn mình mấy tuổi thôi, trông chị nhỏ nhắn, tóc thắt bím xinh lắm.
Chị không trang điểm gì nhiều, nhưng gương mặt khả ái, hút ánh mắt người đối diện.
Tui với nhỏ em ăn uống no nê, tám 80 triệu câu chuyện thì trời cũng về chiều.
Vài hạt mưa bắt đầu rớt xuống tán lá.
Ngồi tám hai đứa cũng nhàm, chúng tôi hỏi chuyện chị bán nước.
Lúc đầu chỉ cũng hổng kể gì nhiều đâu. Thì tự dưng đâu ai rảnh mà kể nhiều chuyện với hai đứa ở tận Quảng Nam vô đây.
Nhưng mà hông hiểu sao ba chị em tui nói miết, nói mãi nói quài tới 5h chiều luôn. Tính ban đầu là nói xíu thôi để tạnh mưa rồi ra tắm biển, mà làm như chuyện cuốn quá nên ba đứa cứ thế tới chiều.
Xong tui nhìn qua quán bên cạnh, mới hỏi:
"Chị ơi, tiệm handmade này của ai vậy ah, tụi em vô coi đồ được hem chị?"
"Của chị luôn ó, em vô xem đi. Được thì lựa mua nè"
"Dạ"
Vậy là thêm 1 lần hai đứa lại đi lựa đồ kẹp tóc nữa. Chị này bán mọi thứ trên đời luôn. Cái gì cũng có hết.
Ước chi nhà gần đây ra mua cho đã.
Mà đúng là cuộc đời thường không bao giờ trọn vẹn.
Chị gái xinh đẹp này là mẹ đơn thân. Xưa chị cũng đi làm, ở trọ chung với người yêu 4, 5 năm. Rồi biến cố xảy ra, hai người hai ngả, chị về đây.
Mở tiệm tạp hóa. Sáng bán bánh canh, trà đá... chiều bán đồ handmade qua ngày. Con mẹ chị trông. Quán gần nhà. Đi ra mươi bước là tới.
Chị bảo tụi tui:
"Giờ chị thấy vậy cũng vui rồi. Cần gì đâu 1 tấm chồng. Có cũng như không, thà không có còn hơn"
....
"Mà chị thấy cô đơn hông"
Tui hỏi dò.
...
"Thì cũng có, nhưng mà thôi, ở vậy cho khỏe em ạ"
....
Tự dưng tui nhớ lời một chị đồng nghiệp nói "em không lấy chồng thì già em mới khổ, còn lấy chồng thì em khổ cả đời"...
Nói mãi chuyện chồng con thấy sầu quá, em tui kêu tui ra ngắm biển 1 lát rồi về.
Nhận xét
Đăng nhận xét