Buồn xo vì sự đời thì dễ
Thở than hoài cũng nhàm, mình tiếp tục sửa bài. Rồi bỗng dưng buồn ngủ, nằm xuống nghỉ, nào ngờ đến sáng mai. Công việc khó khăn, góp ý chỉnh sửa đương nhiên thôi. Năng lực kém cỏi phải bị comment rồi. Không giỏi lĩnh vực này, phải cố gắng thôi. Đó là mấy dòng tâm sự hôm kia.
Nhưng sáng nay, mình dậy sớm, chạy ra ban công, thấy bầu trời xanh ngắt, hoa cỏ tươi tốt. Tại sao lại lãng phí những ngày đẹp trời thế này. Vẫn còn nhiều cách để giải quyết vấn đề. Mình cứ nhẹ nhàng suy nghĩ. Sẽ có cách. Vấn đề nằm ở bản thân. Cần phải thay đổi tình trạng hiện tại. Có nhiều thứ cần học lại từ đầu. Tuy nhiên, có lẽ sức khỏe cũng cần chú trọng nhỉ?
Không muốn mãi cùi bắp, thụt lùi lại, mình muốn thay đổi bản thân tốt hơn. Mọi người xung quanh đang cố gắng, mình càng có động lực tiến lên phía trước. Dù có vất vả, mình cũng không buồn để ý tới nữa.
Sáng nay, đọc bài tư duy đảo ngược. Mọi thứ có thể thay đổi nếu chịu thay đổi góc nhìn. Như chuyện hôm nọ, mình làm sai hết mọi thứ. Đó là cơ hội để nhìn lại bản thân, chỉnh sửa và hoàn thiện tốt hơn. Nếu không có những vấn đề đó, làm sao mình biết mà điều chỉnh? Như câu nói trong Fususu.com, "Sai một li, đi một dặm. Vậy suy ra đúng 1 li, nhích có tí thôi sao? Tôi nghĩ cứ sai, cứ thử, cứ bại chúng ta sẽ tiến xa cả ngàn dặm".
Nhận xét
Đăng nhận xét