Siêng... siêng siêng...
Hôm nay lại dậy muộn. Vì tối qua ngủ trễ. Mấy hôm nay rất lười biếng nha Cỏ? Làm sao vậy? Thôi, không sao, bây giờ siêng lên chút nhé. Riết rồi cái blog này được lập ra để mình tâm sự mỗi ngày luôn. Thôi kệ, hì.
Mình muốn năm nay mình phải viết được 3 cuốn sách mới, thành thảo kĩ năng viết bình luận và không còn sợ bất cứ thể loại nào khác nữa. Nhưng trước khi đó, mình phải hoàn thành báo cáo thực tập cái đã. Vụ này cũng căng nhỉ? Mấy nay lười quá, ngủ nhiều như heo ý, thôi không sao đâu, từ từ rồi ta làm tiếp vậy. Bớt lại khoảng thời gian vào facebook nhé. Thay khoảng thời gian đó bằng cách một khoảng thời gian vào blog và viết một cái gì đó tích cực để tạo động lực tiếp tục làm việc nhé. Ủa, mà nguyên ngày mình có làm gì đâu tự dưng biến mất hết giờ nhỉ? À, đúng rồi, mình ngủ tới trưa. Thôi từ mai chắc phải làm lại thói quen dậy sớm. Chà, hông lẽ lại phải nhờ ai đó kêu mình dậy. Cũng căng hỉ? Thôi từ từ, để kiếm ai nhờ họ kêu dậy hộ vậy.
Siêng siêng siêng lên chút nhé.... Mỗi giây phút cảm thấy không muốn làm thì hãy cứ cố gắng a vào làm nhé. Hãy nhớ đến giây phút này ba má đang ở nhà vất vả, cày bừa để gửi tiền vào cho ta ăn học nhé. Hãy nghĩ đến mục tiêu sau này kiếm tiền xây nhà lầu, chở ba má đi du lịch Âu Mỹ nhé. Hãy nhớ đến mục tiêu có thật nhiều tiền để mua thêm sách đọc cho tư duy đầu óc, mua đồ ăn ngon cho đã, mua quần áo, son phấn các kiểu cho xinh hơn nhé. Hãy nhớ đến những gì mình có được khi trải qua những khó khăn này nhé. Biết đâu, biết đâu, mình sẽ cảm thấy vô cùng tự hào luôn nè. Cố gắng lên, cuộc sống ấy mà, không chiến đấu, kiên trì sẽ chả bao giờ vui vẻ, thoải mái được đâu. Ừ, mình chả phải là đứa thông minh nhất, nhưng hãy là người bền bỉ nhất nhé Cỏ. Chạy, chạy nào....
À, một người anh mới gửi cho mình một bài viết khá hay chống bệnh trì hoãn:
Chuyển sự tập trung từ tương lai sang hiện tại
Đầu tiên là mình phải biết cách chuyển sự tập trung từ tương lai sang hiện tại. Tức là biến những chuyện chán như con gián ấy trở về thì hiện tại, ngay bây giờ. Ví dụ như tập thể dục, ta có thể tìm một ai đó tập chung nè hay là vừa nghe nhạc vừa tập thể dục nè.
Ừ, vì mỗi khi chán làm một cái gì thì mình cũng hay nghĩ ra là nếu như bây giờ mình không tập thì cũng chả mất gì. Vì thế mà cứ chần chừ trì hoãn hoài luôn. Thay vì nghĩ, mình hãy đứng lên tập một chút. Mỗi lần do dự là làm việc đó ngay đi. Đừng nghĩ ngợi chi hết nhé.
Thay đổi mục tiêu của bạn
Viết một cuốn sách nghe có vẻ đầy khó khăn, làm một cái báo cáo thực tập dày 300 trang nghe vô cùng khó nhỉ, nhưng nếu chia ra, mỗi ngày làm 1 chương, mỗi ngày viết một bài, mọi thứ sẽ dễ dàng vô cùng luôn nè. Quan trọng hơn nữa là mỗi lần làm xong một cái gì đó, hãy đánh dấu vào cuốn sổ công việc hàng tuần của mình nè. Một dấu tích đầy năng lượng nhé. Mỗi ngày, cứ liên tục như vậy. Sẽ thú vị vô cùng khi nhìn lại quá trình mà bản thân đã làm được trong tháng ngày trước đó nha.
Hoàn thành hệ thống limbic của mình
Hệ thống limbic chính là một trong những phần đầu tiên của não bộ giúp kiểm soát những phản ứng cảm xúc và hành vi. Lý do trì hoãn, không phải vì lười, hay vì bạn thiếu ý chí, cũng chẳng phải bạn không có những gì cần thiết để làm... mà bởi vì hệ thống limbic của bạn và tân vỏ não đang tham gia vào một cuộc chiến liên miên không ngớt - một trận chiến mà hệ limbic, vì nó là một chức năng cốt lõi (và đôi lúc gần như diễn ra một cách tự động) thường giành chiến thắng.
Hệ limbic lại rất thích những quyết định mang tính hiện tại, ngay bây giờ. Ví dụ như đang đói, thì mình đi ăn, buồn ngủ thì đi ngủ.
Nhưng nếu mình chuẩn bị sẵn bữa trưa vào đêm hôm trước, mình sẽ không cần quyết định nên ăn gì. Nếu mình tự động trích tiền lương hàng tháng để tiết kiệm, thì mình sẽ không đưa ra quyết định về việc chuyển tiền vào tài khoản đầu tư của mình. Nếu tắt thông báo một giờ, mình sẽ không đưa ra quyết định về việc liệu có nên lén xem tin nhắn hay email.
Nếu như mình thường xuyên trì hoãn những nhiệm vụ tái diễn định kỳ, hãy làm cách nào để tự động hóa chúng. Ví dụ như việc dậy sớm, mình hãy tìm cách nào đó đê diễn ra tự động. Chẳng hạn như đi ngủ sớm 12h, 6h 15 phải gọi điện thoại cho ai đó để nói là mình đã dậy rồi.
Làm 5 phút.
Cam kết chỉ làm một việc gì đó 5 phút thôi. Ví dụ như bây giờ, mình phải thiết kế bìa sách. Mình không muốn làm, vì nó hơi khó. Mình chỉ dành cho nó 5 phút thôi.
Khi bắt đầu làm, mọi chuyện sẽ không còn khó như mình tưởng. Nên nói chung cái gì khó thì cứ dành 5 phút làm nhé. Rồi từ từ mình cũng sẽ vượt qua cảm giác sợ hãi đó thôi à.
Nguồn:
http://tamlyhoctoipham.com/khoa-hoc-than-kinh-cho-biet-bo-nao-cua-ban-bam-sinh-da-thich-tri-hoan-4-cach-don-gian-de-khong-tri-hoan-nhung-viec-quan-trong-khong-can-suc-manh-y-chi?fbclid=IwAR3rLKoOkb5izOvFtAnlcSdy8CgDjOx40CJ7ee3D9yXJ906ISH3j8wn6ylg
Mình muốn năm nay mình phải viết được 3 cuốn sách mới, thành thảo kĩ năng viết bình luận và không còn sợ bất cứ thể loại nào khác nữa. Nhưng trước khi đó, mình phải hoàn thành báo cáo thực tập cái đã. Vụ này cũng căng nhỉ? Mấy nay lười quá, ngủ nhiều như heo ý, thôi không sao đâu, từ từ rồi ta làm tiếp vậy. Bớt lại khoảng thời gian vào facebook nhé. Thay khoảng thời gian đó bằng cách một khoảng thời gian vào blog và viết một cái gì đó tích cực để tạo động lực tiếp tục làm việc nhé. Ủa, mà nguyên ngày mình có làm gì đâu tự dưng biến mất hết giờ nhỉ? À, đúng rồi, mình ngủ tới trưa. Thôi từ mai chắc phải làm lại thói quen dậy sớm. Chà, hông lẽ lại phải nhờ ai đó kêu mình dậy. Cũng căng hỉ? Thôi từ từ, để kiếm ai nhờ họ kêu dậy hộ vậy.
Siêng siêng siêng lên chút nhé.... Mỗi giây phút cảm thấy không muốn làm thì hãy cứ cố gắng a vào làm nhé. Hãy nhớ đến giây phút này ba má đang ở nhà vất vả, cày bừa để gửi tiền vào cho ta ăn học nhé. Hãy nghĩ đến mục tiêu sau này kiếm tiền xây nhà lầu, chở ba má đi du lịch Âu Mỹ nhé. Hãy nhớ đến mục tiêu có thật nhiều tiền để mua thêm sách đọc cho tư duy đầu óc, mua đồ ăn ngon cho đã, mua quần áo, son phấn các kiểu cho xinh hơn nhé. Hãy nhớ đến những gì mình có được khi trải qua những khó khăn này nhé. Biết đâu, biết đâu, mình sẽ cảm thấy vô cùng tự hào luôn nè. Cố gắng lên, cuộc sống ấy mà, không chiến đấu, kiên trì sẽ chả bao giờ vui vẻ, thoải mái được đâu. Ừ, mình chả phải là đứa thông minh nhất, nhưng hãy là người bền bỉ nhất nhé Cỏ. Chạy, chạy nào....
À, một người anh mới gửi cho mình một bài viết khá hay chống bệnh trì hoãn:
Chuyển sự tập trung từ tương lai sang hiện tại
Đầu tiên là mình phải biết cách chuyển sự tập trung từ tương lai sang hiện tại. Tức là biến những chuyện chán như con gián ấy trở về thì hiện tại, ngay bây giờ. Ví dụ như tập thể dục, ta có thể tìm một ai đó tập chung nè hay là vừa nghe nhạc vừa tập thể dục nè.
Ừ, vì mỗi khi chán làm một cái gì thì mình cũng hay nghĩ ra là nếu như bây giờ mình không tập thì cũng chả mất gì. Vì thế mà cứ chần chừ trì hoãn hoài luôn. Thay vì nghĩ, mình hãy đứng lên tập một chút. Mỗi lần do dự là làm việc đó ngay đi. Đừng nghĩ ngợi chi hết nhé.
Thay đổi mục tiêu của bạn
Viết một cuốn sách nghe có vẻ đầy khó khăn, làm một cái báo cáo thực tập dày 300 trang nghe vô cùng khó nhỉ, nhưng nếu chia ra, mỗi ngày làm 1 chương, mỗi ngày viết một bài, mọi thứ sẽ dễ dàng vô cùng luôn nè. Quan trọng hơn nữa là mỗi lần làm xong một cái gì đó, hãy đánh dấu vào cuốn sổ công việc hàng tuần của mình nè. Một dấu tích đầy năng lượng nhé. Mỗi ngày, cứ liên tục như vậy. Sẽ thú vị vô cùng khi nhìn lại quá trình mà bản thân đã làm được trong tháng ngày trước đó nha.
Hoàn thành hệ thống limbic của mình
Hệ thống limbic chính là một trong những phần đầu tiên của não bộ giúp kiểm soát những phản ứng cảm xúc và hành vi. Lý do trì hoãn, không phải vì lười, hay vì bạn thiếu ý chí, cũng chẳng phải bạn không có những gì cần thiết để làm... mà bởi vì hệ thống limbic của bạn và tân vỏ não đang tham gia vào một cuộc chiến liên miên không ngớt - một trận chiến mà hệ limbic, vì nó là một chức năng cốt lõi (và đôi lúc gần như diễn ra một cách tự động) thường giành chiến thắng.
Hệ limbic lại rất thích những quyết định mang tính hiện tại, ngay bây giờ. Ví dụ như đang đói, thì mình đi ăn, buồn ngủ thì đi ngủ.
Nhưng nếu mình chuẩn bị sẵn bữa trưa vào đêm hôm trước, mình sẽ không cần quyết định nên ăn gì. Nếu mình tự động trích tiền lương hàng tháng để tiết kiệm, thì mình sẽ không đưa ra quyết định về việc chuyển tiền vào tài khoản đầu tư của mình. Nếu tắt thông báo một giờ, mình sẽ không đưa ra quyết định về việc liệu có nên lén xem tin nhắn hay email.
Nếu như mình thường xuyên trì hoãn những nhiệm vụ tái diễn định kỳ, hãy làm cách nào để tự động hóa chúng. Ví dụ như việc dậy sớm, mình hãy tìm cách nào đó đê diễn ra tự động. Chẳng hạn như đi ngủ sớm 12h, 6h 15 phải gọi điện thoại cho ai đó để nói là mình đã dậy rồi.
Làm 5 phút.
Cam kết chỉ làm một việc gì đó 5 phút thôi. Ví dụ như bây giờ, mình phải thiết kế bìa sách. Mình không muốn làm, vì nó hơi khó. Mình chỉ dành cho nó 5 phút thôi.
Khi bắt đầu làm, mọi chuyện sẽ không còn khó như mình tưởng. Nên nói chung cái gì khó thì cứ dành 5 phút làm nhé. Rồi từ từ mình cũng sẽ vượt qua cảm giác sợ hãi đó thôi à.
Nguồn:
http://tamlyhoctoipham.com/khoa-hoc-than-kinh-cho-biet-bo-nao-cua-ban-bam-sinh-da-thich-tri-hoan-4-cach-don-gian-de-khong-tri-hoan-nhung-viec-quan-trong-khong-can-suc-manh-y-chi?fbclid=IwAR3rLKoOkb5izOvFtAnlcSdy8CgDjOx40CJ7ee3D9yXJ906ISH3j8wn6ylg
Nhận xét
Đăng nhận xét