Nhớ ngày xưa

Ôi, mình nhớ lại khoảng thời gian mùa hè xanh năm ngoái quá chừng luôn. Thật sự những khoảng thời gian này là lúc mình cảm thấy bản thân bức phá nhất. Bây giờ cũng vậy, cũng chỉ toàn làm những chuyện chẳng có ai làm. Nhưng dạo này mình ngủ nhiều quá, viết cái buồn ngủ quá, ngủ li bì tới sáng luôn. Huhu.

Năm ngoái mình một mình đi hết Củ Chi, Bến Tre,Cần Giờ,... để lấy tin viết bài. Mà toàn đi bộ thôi chớ có xe nào đưa đón. Có xe đưa đón đi thôi còn về tự xử mới ghê chớ. Vậy mà cả gan đi, thật đúng là điên hết chỗ nói. Nhưng mà bây chừ, mình cũng vậy. Dám viết sách cho người khác đọc luôn mới ghê chứ. Mà những người mà mình chấp bút cho, họ hầu như không có nhiều kiến thức chuyên sâu, họ chỉ có vài ba ngày để mình phong vấn, họ nói mấy câu nghe đến là cảm thấy chẳng ra gì rồi, Mình phai đọc thêm sách, viết lại tất cả các ý đó. Rốt cuộc rồi quyển sách đó là do mình viết ra chứ chẳng phải của họ. Mình đã từng viết cuốn chị Lan như thế, bây giờ vẫn đang chờ phản hồi từ chị. Chẳng biết sẽ bị phản hồi không hài lòng như thế nào nữa đây? Mệt mỏi quá chừng, lúc nào cũng thế, cái sự đời nó tàn nhẫn đến vậy. Bây chừ mình cũng đang viết cuốn này đây, cũng phải cân đo đong đếm nội dung rất vất vả,. Vậy đó, biết bao nhiêu thứ nó làm cho cái đam mê viết sách của mình nó bị nhấn chìm vào hư vô. Mình cũng ráng quyết tâm chứ? Thôi cố gắng lên.
Nguồn ảnh: Internet

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Mình bị đuổi rồi hả ta?

Đợi thêm 1 chút được không?

Mình ước được sống như một đứa trẻ