Mình bắt đầu nấu ăn lại
Những món đầu tiên, rồi ngày nào cũng nấu. Tự dưng chị đồng nghiệp thấy mình ngày nào cũng nấu cơm mang theo, chị thấy lạ. Nhưng rồi cũng phì cười. Thấy mình đã thay đổi hơn so với trước. Không còn "trời ơi, làm sao mà nấu cơm được chị ơi", "Em không muốn nấu!". Mình cũng từng than với anh người yêu cũ rằng, "mình không thể dậy sớm nấu cơm mang theo đi làm". Và nhiều lý do khác. Nhưng rồi. Tự dưng có một ngày, mình buộc mình phải dậy sớm để nấu cơm mang theo. Mình cảm thấy cơ thể mình những ngày đầu tập làm quen với dậy sớm nó khó khăn vô cùng. Rồi cả việc đi chợ, kiếm nguyên liệu giữa dòng xe cộ kẹt xe kinh hoàng. Mình thấy mệt. Nhưng mà mình cũng ráng cố gắng chứ biết làm sao đây. Thì đấy. Cứ chấp nhận và làm những điều mình có thể làm được. Vì mình nghĩ rằng đó là điều duy nhất để thay đổi cuộc sống hiện tại của mình. Mình thấy mắc cười lắm. Mắc cười là vì mình lười biếng quá trời luôn. Có những ngày mình lười biếng, mình không làm cái gì hết á. Không ...